Chúng ta tiếp tục không tìm thấy gì trong việc tìm kiếm sự sống ngoài hành tinh. Điều đó có thể có ý nghĩa gì và chúng ta sẽ làm gì tiếp theo

Nghiên cứu mới cho thấy cách xác định sự phổ biến của sự sống ngoài hành tinh từ các hành tinh vô sinh.

: Một nhóm nghiên cứu quốc tế đã xuất bản một nghiên cứu trong 'The Astronomical Journal' cho thấy việc không tìm thấy sự sống có thể hữu ích để xác định sự phổ biến của sự sống trong vũ trụ. Sử dụng mô hình thống kê, nhóm nghiên cứu cho rằng phát hiện không có sự sống trên 40 đến 80 ngoại hành tinh có thể xác định số lượng hành tinh chứa sự sống ít hơn 10 đến 20%. Các kết quả này quan trọng trong bối cảnh các sứ mệnh như NASA's Habitable Worlds Observatory và Large Interferometer for Exoplanets của châu Âu được thiết lập để khảo sát các ngoại hành tinh giống Trái Đất. Daniel Angerhausen, nhà nghiên cứu chính của nghiên cứu, nhấn mạnh rằng các kết quả dù có vẻ gây thất vọng nhưng vẫn có thể dạy chúng ta những bài học giá trị.

Trong bối cảnh tìm kiếm sự sống ngoài hành tinh, một nghiên cứu mới công bố trên 'The Astronomical Journal' đã tìm hiểu ý nghĩa của việc không phát hiện ra sự sống nào cho đến nay. Theo nhóm nghiên cứu quốc tế, điều này không chỉ đơn giản cho thấy sự thiếu hụt các dấu hiệu sự sống mà còn có thể giúp xác định có bao nhiêu phần trăm hành tinh tương tự có thể chứa sự sống trong vũ trụ. Nghiên cứu sử dụng mô hình thống kê tiên tiến cho rằng nếu sau khi khảo sát từ 40 đến 80 ngoại hành tinh mà không phát hiện dấu hiệu của sự sống, có thể kết luận số lượng hành tinh chứa sự sống ít hơn từ 10% đến 20%.

Daniel Angerhausen, nhà nghiên cứu chính đến từ ETH Zurich, cho rằng kết quả này đánh dấu một bước ngoặt và giúp xác định sinh trắc học - các dấu hiệu sinh học có thể tìm thấy trong các hành tinh - là phổ biến hay hiếm có. Những dữ liệu từ các sứ mệnh sắp tới như NASA's Habitable Worlds Observatory và Large Interferometer for Exoplanets là những nỗ lực nhằm kiểm tra các dấu hiệu sinh trắc học trên ngoại hành tinh giống Trái Đất. Angerhausen nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tiếp cận vấn đề không chỉ dựa vào số lượng hành tinh quan sát mà còn về mức độ chắc chắn trong khả năng phát hiện hoặc không phát hiện các dấu hiệu mà mình đang tìm kiếm.

Một rủi ro lớn của mô hình thống kê này là phụ thuộc nhiều vào độ chính xác của các quan sát khoa học trước đó. Những sai lầm như phát hiện sai có thể làm lệch hướng kết quả rộng lớn hơn. Ngay cả khả năng của một thiết bị không nhận diện được dấu hiệu sinh trắc học cũng làm suy yếu tính đáng tin cậy của các tuyên bố về sự phổ biến của sự sống ngoài hành tinh.

Cuối cùng, nhóm nghiên cứu khẳng định rằng dù kết quả khoa học có vẻ đáng thất vọng nhưng chúng vẫn có thể mang lại những bài học quý giá nếu chúng ta chấp nhận sự không chắc chắn và đặt đúng câu hỏi. Trong bối cảnh tìm kiếm sự sống ngoài hành tinh vẫn còn nhiều thử thách, việc xác định giới hạn cho phép về sự phổ biến của các dấu hiệu sinh trắc học là một bước quan trọng trong quá trình khám phá không gian.

Nguồn: The Astronomical Journal, SETI Institute, Gizmodo