Một nhà thiên văn nghiệp dư sử dụng một kỹ thuật cũ để nghiên cứu sao Mộc và đã phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ

Nhà thiên văn nghiệp dư Steve Hill phát hiện sự khác biệt về thành phần mây của sao Mộc, không phải chỉ là nước đá amoniac.

: Steve Hill, một nhà thiên văn nghiệp dư, sử dụng phương pháp Ban-depth để nghiên cứu thành phần mây của sao Mộc. Kết hợp với Patrick Irwin từ Đại học Oxford, họ tìm ra rằng, ở áp suất 2-3 bar, nhiệt độ quá cao để amoniac kết tụ tạo mây chính. Do đó, mây sao Mộc có thể chứa hydrosulfua amoni hoặc do các phản ứng hóa học tạo ra. Phát hiện này đã được xác nhận qua các công cụ chuyên nghiệp như MUSE, VLT, VLA và tàu Juno.

Nhà thiên văn nghiệp dư Steve Hill đã tận dụng kỹ thuật Band-depth từ thập niên 70 và 80 để phân tích thành phần khí quyển của sao Mộc. Với sự hợp tác của Patrick Irwin từ Đại học Oxford, họ nhận thấy rằng các mây chính của sao Mộc không thể chỉ đơn giản là băng amoniac như trước đây nghĩ mà phải là một thành phần phức tạp hơn.

Kỹ thuật này giúp xác định mức độ hấp thụ của khí metan và amoniac, hai loại khí quan trọng trong quang phổ sao Mộc. Sau khi phân tích dữ liệu, họ phát hiện rằng ánh sáng phản chiếu từ các lớp mây ở mức áp suất cao 2-3 bar, nơi quá nóng để amoniac có thể đóng băng, cho thấy rằng mây có thể chứa hydrosulfua amoni hoặc các chất khác hình thành qua quá trình hóa học quang học.

Phát hiện này được xác nhận bằng cách so sánh với những dữ liệu từ thiết bị MUSE trên Kính thiên văn Rất lớn (VLT), Mảng Khổng Lồ Rất lớn (VLA) và từ tàu Juno của NASA. Những kết quả này không chỉ giúp hiểu rõ hơn về sao Mộc mà còn áp dụng cho cả sao Thổ, với những quá trình hóa học quang học tương tự hoạt động trong khí quyển của nó.