Sao Kim có thể đang che giấu một số tiểu hành tinh mà một ngày nào đó có thể cắt ngang quỹ đạo Trái Đất

Nghiên cứu mới tiết lộ Sao Kim có thể ẩn chứa nhiều tiểu hành tinh có khả năng cắt ngang quỹ đạo Trái Đất trong tương lai.

: Một nghiên cứu mới chỉ ra rằng Sao Kim, hành tinh láng giềng gần nhất của Trái Đất, có thể chứa một lượng lớn tiểu hành tinh chưa phát hiện có khả năng cắt ngang quỹ đạo Trái Đất trong tương lai. Những tiểu hành tinh này hiện không đe dọa trực tiếp, nhưng quỹ đạo khó nắm bắt và gần gũi với Trái Đất khiến các nhà thiên văn phải xem xét lại cách theo dõi các đối tượng gần Trái Đất. Ông Valerio Carruba từ Đại học Bang São Paulo, tác giả chính của nghiên cứu, cho biết thêm rằng quỹ đạo của những tiểu hành tinh này có thể trở nên hỗn loạn, với thời gian Lyapunov trung bình chỉ 150 năm, làm phức tạp thêm đánh giá rủi ro dài hạn. Đài quan sát Vera C. Rubin sẽ bắt đầu quét trời vào cuối năm 2025, có thể giúp khám phá nhiều tiểu hành tinh hơn trong tương lai, nhưng một chiến dịch quan sát từ không gian gần Sao Kim có thể là cần thiết.

Nghiên cứu của Valerio Carruba và đồng sự từ Đại học Bang São Paulo đã tiết lộ rằng Sao Kim có thể đang che giấu một số lượng lớn tiểu hành tinh co-orbital mà hiện vẫn chưa được phát hiện hết. Những tiểu hành tinh này có đặc trưng là quỹ đạo gần gũi nhưng khó nhìn thấy, điều này đặt ra nhu cầu cấp thiết cần phải tái đánh giá cách giám sát các đối tượng gần Trái Đất (NEOs). Trong đó, một vài tiểu hành tinh được mô tả như 'Trojan' và một vật thể tương tự mặt trăng tên là Zoozve có thể đâm vào Trái Đất trong vài nghìn năm tới nếu quỹ đạo của chúng bị nhiễu loạn bởi các tương tác hấp dẫn giữa Sao Kim và các hành tinh khác.

Skye Jacobs báo cáo rằng hiện tại có 20 tiểu hành tinh co-orbital được phát hiện gần Sao Kim đều có kích thước vượt quá 460 feet, điều đó có khả năng tàn phá nếu xảy ra va chạm với Trái Đất. Chưa tiểu hành tinh nào trong số này dự kiến sẽ va chạm với Trái Đất trong tương lai gần. Nghiên cứu sử dụng các mô phỏng để chỉ ra rằng một số tiểu hành tinh giả thuyết với quỹ đạo ít dài hơn và có thể đi vào quỹ đạo đâm vào Trái Đất.

Valerio Carruba khuyến cáo rằng chỉ bằng việc sử dụng công cụ từ mặt đất như Đài quan sát Vera C. Rubin có thể không đủ để theo dõi hết các tiểu hành tinh này. Ông cho rằng cần tiến hành chiến dịch quan sát từ không gian gần Sao Kim với các kính viễn vọng đặt tại điểm cân bằng trọng lực để có thể nhìn xuyên qua tia sáng từ Mặt trời, điều này sẽ giúp xác định tiểu hành tinh ở vùng tối hơn vốn bị che khuất bởi ánh sáng của Sao Kim.

Stayler - một nguồn trích dẫn đáng chú ý khác - nhấn mạnh rằng thời gian Lyapunov cho sự ổn định trong quỹ đạo của các tiểu hành tinh này là 150 năm; đây là thời gian sau đó quỹ đạo trở nên không thể dự đoán. Vấn đề này làm phức tạp đáng kể khả năng đánh giá rủi ro lâu dài và yêu cầu phải sử dụng các mô hình thống kê thay vì phân tích theo một quỹ đạo cụ thể. Điều này cho thấy việc phát triển các phương pháp giám sát tiên tiến và linh hoạt hơn đang trở thành một ưu tiên.

Một điểm chính từ nghiên cứu là sự ủng hộ cho việc mở rộng các thông số tìm kiếm hiện tại của NASA và các cơ quan khác để bao gồm cả những tiểu hành tinh gắn liền với các hành tinh ngoài quỹ đạo thông thường của Trái Đất. Dự kiến rằng các nỗ lực khảo sát sẽ tăng tốc khi Vera C. Rubin đi vào hoạt động vào cuối năm 2025, điều này có khả năng mang lại thông tin quý giá cho dự án định vị các đối tượng nguy hiểm này.

Nguồn: TechSpot, Live Science, arXiv